Tập 22 - Cơ Trưởng Theo Đuổi Vợ (Thuyết minh)_DV Lưu Diệp, Lâm Y Thần
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Tập 22
00:01Ba, có gì?
00:16Chiều trưởng Âu, tôi...
00:18Tôi giải quyết xong việc rồi. Hôm nay bắt đầu về dậy.
00:22Đến thì tốt.
00:24Việc dậy cứ tạm gác lại đã.
00:26Bây giờ xử lý qua một số việc.
00:28Đổi giọng cũng nhanh quá.
00:31Hai người cũng không cần phải che giấu.
00:33Nguyện giữa hai người, mọi người đều biết cả.
00:35Vậy là hơi bất ngờ.
00:37Trường Hoa Tình lớn như vậy, còn đi cửa sau.
00:41Trường quốc tế Hoa Tình trong việc trưởng chọn giáo viên có loạt nguyên trình ghiêm ngặt.
00:46Cô giáo Lâm cũng như các cô giáo khác cũng đã trải qua mạng thi tuyển ghiêm ngặt mới được tuyển vào.
00:52Còn về quan hệ ba con giữa tôi và nó, trường đó đã không còn là bí mật.
00:56Ở từng lớp lãnh đạo trong trường,
00:58chỉ là để trách những sắc số không cần thiết, nên bất không công khai.
01:02Ông là hiệu trưởng, ông muốn nói sao mà không được.
01:05Ông thiên dĩ của ta như vậy, còn nó không phải mượn công làm việc tư.
01:09Nhưng mà hai người không xử lý cũng không sao.
01:11Chúng tôi xin liên hợp các phụ huynh học sinh, bãi chức hiệu trưởng của ông.
01:15Cô làm vậy là quyền của cô.
01:19Tôi là hiệu trưởng, không thể vô duy vô cớ xử phạt cấp dưới của tôi.
01:23Còn một điểm nữa tôi mong cô hiểu rõ.
01:25Tôi đang bảo vệ giáo viên của mình, chứ không phải bảo vệ con gái của tôi.
01:29Dương Tổng, anh có quay với lãnh đạo trường, bây giờ anh có thể gọi điện.
01:35Chứng thực xem, xem cô Lâm có đi cửa sao không.
01:40Chuyện đó tôi không quản, tôi chỉ muốn hỏi,
01:43chuyện của con trai tôi trường định giải quyết thế nào.
01:45Bây giờ có hai phương án.
01:57Phương án thứ nhất,
01:59làm theo kiến nghị trước đó của cô Lâm.
02:01Anh chấp dẫn khoảng bồi thường của ba tiêu hàm trước đó.
02:05Chuyện này sẽ đặt dấu chấm hết.
02:07Phương án thứ hai,
02:08anh tạo áp lực cho bảo vệ thế nào.
02:12Để bà xóa tư liệu, tôi đã biết hết rồi.
02:14Trong chiếc USB này có bản dự trữ video lúc đó.
02:18Anh có cần xem qua không?
02:22Cứ xem một chút đi, không cần đâu.
02:26Hiệu trưởng ông,
02:27ông chắc chắn chuyện này sẽ giải quyết như vậy chứ.
02:35Được.
02:37Số tiền này tôi không cần nữa.
02:38Nguyên góp cho phòng y tế của trường đi.
02:40Tốt xấu gì cũng hãy bổ sung
02:41thuốc thang ứng cứu cho trường các người.
02:43Cảm ơn sự khẳng khái của ông.
02:48Anh không thể đi như vậy được.
02:54Chuyện này
02:54cứ tạm thời xử lý theo ý kiến của hiệu trưởng Âu.
03:05Vậy chỉ còn việc gì nữa không?
03:07Tất nhiên là có.
03:11Lâm tiểu Âu,
03:12bê hoạt học sinh yêu sớm.
03:14Chuyện này ông phải cho tôi một lời giải thích chứ.
03:16Tôi,
03:16chuyện này không thể nói bừa được.
03:18Đó có liên quan đến danh dự của giáo viên,
03:20cùng diễn đến chuyện xuyên tư của lũ trẻ
03:22và danh dự của Trúc có phải không?
03:24Xem ra tôi không bỏ ra chút bằng chiến sát đáng
03:28thì cha con hai người sẽ không thừa dẫn đâu đúng không?
03:31Được.
03:32Cứ chờ đi.
03:36Số của chị ta muốn gì vậy?
03:38Cô xem con đi.
03:43Gây cho ba vụ sát rối to như vậy.
03:59Chúng ta có thể như đàn ông không?
04:01Đấu nhau trực diện,
04:02gây áp lực phía sau có gì là giỏi?
04:03Trường giải quyết thế nào là chuyện của trường?
04:06Anh không phải nhắm vào tôi.
04:07Đó gì thì nói.
04:08Nếu anh có bản lĩnh thì cũng có thể dùng mối quan hệ của anh
04:10và sức ảnh hưởng của anh.
04:12Đi tạo áp lực cho hiệu trưởng.
04:14Còn tự cho bản thân là tầng lớp của đặc quyền sao?
04:16Cho con đi học ở đây.
04:18Là thành quý tộc rồi sao?
04:19Xem ra qua tình,
04:20đúng là đơn tối tâm hỗn loạn.
04:22Rồng tâm lửng lụng,
04:23coi bộ tôi phải ký nghị với hội đồng trường,
04:25sàn lọc mù tài nguyên cho tốt.
04:26Cái đó anh không cần phải lo.
04:28Dốt ra con trai tôi muốn thuê học tôi còn định khuyên nó.
04:30Bây giờ xem ra hoàn toàn không cần thiết.
04:32Học cùng trường giới kiểu người như vậy.
04:34Mất mặt lắm.
04:48Tiểu phổ thông,
04:49một cái miệng sắc.
04:51Chào cô giáo.
04:52Châu Châu, Châu Châu.
04:54Chị học sinh, chúng tôi đang học chị làm gì vậy?
04:56Châu Châu,
04:57mẹ có việc tìm con,
04:58bỏ ra đây đi,
04:59bao bao.
05:01Mẹ làm gì vậy?
05:02Đang giờ học,
05:03chị phụ huynh này.
05:04Làm gì vậy?
05:06Mẹ.
05:11Tôi đưa vật chứng đến rồi.
05:13Vật chứng tôi cũng mang đến rồi.
05:14Hai người còn gì để nói không?
05:16Đây thì là vật chứng gì?
05:17Mẹ,
05:17sao mẹ có thể tùy tiện lục đồ của con vậy?
05:20Nếu mẹ còn không xa tay,
05:21thì con sẽ bị quỷ mất.
05:23Ngày nào con cũng dẻ,
05:24dẻ bức tranh này.
05:25Con dẻ bao lâu con tự biết rõ.
05:26Mẹ Châu Châu này,
05:27chỉ không thể xâm phạm riêng tư của trẻ con như vậy.
05:29Các người đừng có mà nói.
05:30Bức tranh này có phải cô không?
05:32Có phải cô không?
05:33Cô chột dạ cái gì chứ?
05:34Tôi,
05:35tôi thấy đâu có giống cô Lâm.
05:40Như vậy không giống sao?
05:41Thần thái gì đó đều giống y xì đúc.
05:43Dù không giống,
05:45thì cũng là do kỹ thuật giải không tốt chưa tới bến.
05:47Mẹ.
05:57Người cô dễ là mẹ mà.
05:59Sao lại như vậy?
06:17Con cũng không biết tại sao lại như vậy.
06:20Người mẹ dịu dàng dễ thương dễ gần trước kia của con.
06:23Đi đâu mất rồi?
06:24Châu Châu.
06:44Châu Châu, sao vậy?
06:45Không sao.
06:49Chú Tiêu Hàm có ở nhà không?
06:51Nó đi tìm việc rồi.
06:52Cháu muốn tìm đó thì gọi điện lại được.
06:54Phòng hiệu trữ ở đâu?
06:57Bên kia.
06:59Cảm ơn cháu.
07:06Cô xem,
07:07đây không phải sở hữu làm lớn sao?
07:09Duy trì sự lành mạnh trong tâm lý thành thiếu niên
07:12đối với phụ huynh, nhà trường
07:13đều là một vấn đề rất quan trọng.
07:15Cô ấy là con gái của ông.
07:18Đưa về ông bao che rồi.
07:20Chuyện này chắc chắn không hề đơn giản như vậy.
07:22Tôi điều tra rõ ràng rồi mới đến.
07:29Anh là...
07:30Tôi là một phụ huynh học sinh.
07:33Học sinh đó là Tiêu Hàm.
07:36Anh có việc sao?
07:38Có.
07:39Hai hôm trước Tiêu Hàm đánh chào với Dương Nhất Phu.
07:41Tại sao lúc xử lý, chỉ bắt Tiêu Hàm giết kiểm điểm?
07:45Chuyện đó xử lý xong rồi.
07:47Tiêu Hàm không cần giết kiểm điểm nữa.
07:48Cô có thể lên lớp rồi.
07:50Xử lý xong rồi thì tốt.
07:51Nhưng chúng tôi cũng không quay lại nữa.
07:53Chúng tôi chuẩn bị chuyển trường.
07:54Chúng tôi thấy ở với những người quý tộc gì đó này hằng ngày mất mặt.
07:59Vị phụ huynh này.
08:01Phụ huynh Dương Nhất Phu chỉ là một ngoại lệ.
08:04Anh ta không đại dị cho thái độ của toàn trường.
08:06Hơi nửa Tiêu Hàm bên trường quốc tế Hoa Tình.
08:08Đã học mấy năm rồi.
08:10Thành tích luôn rất tốt.
08:13Cảm ơn sự đánh giá của hiệu trưởng.
08:15Nhưng mà chúng tôi không định ở đây nữa.
08:18Chúng tôi cảm thấy ở bên những người quý tộc gì đó
08:21có chút bất mặt nên thi dọng hồ sơ chuyển trường
08:24tuyệt đối được theo những tội không đáng có.
08:27Hy vọng ông có thể hiểu là được.
08:35Con xem.
08:36Chuyện con làm.
08:38Bây giờ tốt rồi.
08:40Phụ huynh nhiều bên đều bất mãn.
08:41Đều đến nói chứng tỏ người làm giáo viên như con không đủ tư cách.
08:47Được. Bắt đầu từ hôm nay.
08:48Con định chỉ kiểm điểm đi.
08:51Không phiền phức như vậy.
08:57Bà đuổi con luôn đi.
09:00Tôi không có ý này.
09:03Này.
09:05Tôi.
09:07Cô Lâm khá tốt.
09:09Cô Lâm có tinh thần trách nhiệm.
09:11Có tình yêu thương.
09:12Tố chức nghề nghiệp cũng tốt.
09:14Ông suy nghĩ lại đi.
09:15Có.
09:26Không phải gì hôm nay tôi đến.
09:30Ông là ba cô ấy đúng không?
09:32Có.
09:32Có thể ông làm ba.
09:34Định hơi nghiệp khác với cô ấy.
09:37Xin lỗi.
09:39Đây là trường.
09:40Không phải nhà.
09:44Tôi muốn con tôi chuyển trường.
09:46Chỉ là chúng tôi không cùng quan niệm với trường mình.
09:49Nhưng cô Lâm thật sự là giáo viên rất tuyệt vời.
09:52Thiên kim dễ có.
09:53Có dân tài khó cầu.
09:55Đừng có gì một chút.
09:57Chuyện nhỏ không quan trọng.
09:58Bà đánh bất một cô giáo tốt như cô Lâm.
10:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Ghiền Mì Ghiền Mì Ghiền Mì Gõ.
10:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Ghiền Mì Gõ.
11:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Ghiền Mì Gõ.
11:30Hai dạng là tiền đặc cọc thôi.
11:33Là tiền khởi động công ty xây dựng hình tượng cho cậu.
11:37Trước tiên, công ty sẽ chụp cho cậu một bộ ảnh từ nhiều góc độ.
11:41Sau đó, chúng tôi sẽ xây dựng hình tượng hoàn toàn mới.
11:45Công ty coi cậu là sản phẩm mới để đào tạo.
11:47Chỉ thu giá giốn thôi.
11:48Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Ghiền Mì Gõ.
12:18Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ.
12:48Ai đấy đều có chỗ dở hơi, tiêu hạm, nói thật.
12:52Mình cảm thấy cậu rất tốt mà.
12:54Mình cũng không muốn đi học.
12:57Cậu hãy gột sạch tất cả tâm tư của mình lẹ đi.
13:00Bài học đầu tiên khi mình ra đời cậu biết là gì không?
13:02Là gì? Không có tiền, không có đất sống, không có tiền khó làm lắm.
13:06Thật đó.
13:07Cậu nói xem, cậu có từng nghe giúp việc cho người ta, cậu phải tự mang theo kinh phí hoạt động không?
13:15Ý của cậu là chúng ta.
13:17Làm công cậu phải đem theo tiền đưa cho người ta sao?
13:19Cũng gần như vậy.
13:20Không phải chúng ta tìm việc, không phải là gì kiếm tiền sao?
13:23Vậy thật không được, thì xin lão ngô đi, cậu mềm mỏng một chút.
13:28Sau đó cậu về trường, cậu nói xem mình ngày ngày tự mình học ở trường, chán dữ lắm.
13:34Chẳng ra thật không phải là chuyện có mềm mỏng hay không?
13:37Là anh đây không nút được cục tức này.
13:39Trường học đối với mình thế nào, cậu không phải cũng thấy sao?
13:42Chuyện dương nhất phu.
13:43Mình thật không muốn ở qua tình nữa.
13:45Trường học xử lý mình thế nào chứ, là mình lạnh lòng cả rồi.
13:48Mình thật sự không muốn về qua tình.
13:50Hơn nữa.
13:51Hơn nữa, bây giờ mình cảm thấy học hỏi, tri thức thì thật không phải quan trọng nhất.
13:56Quan trọng nhất là kinh nghiệm trong xã hội.
13:59Cậu xem chú Sử Phi bây giờ trong vai phong lắm.
14:02Thật ra, chú ấy đến tiếng phổ thông cũng nói không rành về chứa tốt nghiệp cao trung, biết không?
14:07Đây không phải chuyện dội gì.
14:09Cậu cũng không thể tự mình nuôi bản thân được mà.
14:12Vậy cậu lão ngô để làm gì?
14:13Lão ngô sắp đi Úc rồi.
14:15Mình tuyệt đối không theo ông ấy.
14:16Tuyệt đối không theo.
14:18Cậu nghĩ đi.
14:18Ông ấy sau khi đến Úc, kiếp tiền không những nhiều hơn bây giờ, còn để cậu tự do sống.
14:25Tuyệt đối không để cậu chịu khổ một mình.
14:28Nhiều chuyện như vậy đều qua cả rồi.
14:30Mình hiểu một đạo lý trong cuộc đời này.
14:32Chuyện này mình đều nhất kỹ cả đời.
14:34Chính là cậu người không bằng cậu bản thân mình, dựa vào người ta dĩ nhiên không bằng dựa vào mình.
14:38Như vậy mới thoải mái.
14:39Sau này ông ấy đi đường của ông ấy, mình đi cầu độc bọc của mình.
14:44Ông ấy lo sự nghiệp của ông ấy, mình lo cuộc sống của mình, hai chúng ta không nợ nhau.
14:47Đúng, cậu không phải tìm việc sao?
14:50Cậu đến nhà hàng xem xem, làm công, rửa chén gì đó, làm gì phải đi hát chứ.
14:54Như nãy mình hỏi đó.
14:55Họ từ chút mình ngay tức khắc, mình nói cho cậu biết.
14:58Không đủ 18 thì không ai cần.
14:59Mình chỉ có thể đi đến các công ty quản lý thử xem sao.
15:03Được, được, được.
15:04Cậu tiếp tục đi.
15:06Giàu giới nghệ sĩ.
15:07Được rồi, chiều nay không có tiếc.
15:09Mình cùng cậu đi gặp xem sao.
15:11Cầm tiền mua công việc.
15:14Làm gì vậy?
15:17Xem mình nghiêm chỉnh đây.
15:19Đây là một tấm bản đồ dẻ tay.
15:21Xem nha.
15:21Đây là vị trí bây giờ của chúng ta, từ đây đi về phía Tây.
15:25Đi đến đây, đây chính là công ty quản lý ngôi sao.
15:27Nhìn thấy rồi, sau khi xong sẽ đi về phía Nam, đi đến đường Nam Kinh cứ đi mãi.
15:32Ở bên cạnh chỗ này.
15:33Cậu đi chưa?
15:34Công ty quốc tế cái tâm.
15:35Mình vẫn chưa đi, hôm nay sẽ đến đó.
15:43Alo Sika, chào anh.
15:44Cậu sao rồi?
15:46Cậu nói với công ty chưa?
15:47Bên này của chúng tôi đã có người bán nhà, phù hợp lắm.
15:49Cậu có muốn tôi tìm trước giúp cậu không?
15:51Không dội đâu anh à.
15:53Chỗ tôi có chút chuyện.
15:55Để sao rồi nói được không?
15:56Bên Âu Đạt không phải báo với cậu.
15:58Cậu đã đậu rồi sao?
15:59Cậu do giữ cái gì?
16:00Như vậy đi.
16:01Hôm nay tôi bay đến Trường Hải hơi muộn.
16:04Cho dù muộn thế nào, hai chúng ta cũng gặp nhau.
16:06Được không?
16:07Được, buổi tối tôi đến khách sạn tìm anh.
16:09Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
16:39Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
17:09Chắc chắn hát hay hơn anh ấy.
17:11Đến lúc đó phải chạy đi ghi âm mấy chỗ, ghi âm mấy bài hát rồi đưa bản thua lên mạng.
17:15Chắc chắn sẽ hot.
17:18Cậu không thể đọc não một chút sao?
17:20Cậu xem bây giờ đây, giờ ca hát đều ra sao rồi.
17:23Chúng ta nói đến ca sĩ hàng đầu đi.
17:25Không nhắc là ai.
17:26Tiết mục giải trí truyền hình thực tế.
17:28Cậu xem xem mấy cuộc thi, chọn lửa ngôi sao gì đó.
17:31Quán quân mở quán lề đường.
17:33Á quân bán hàng online.
17:34Cậu và cậu xem, cậu biết cả, cậu muốn đi đường này.
17:36Có phải bị ngốc không?
17:37Vì mình có dũng khí.
17:38Mấy hôm trước, đã cùng chút sử phi đến chỗ quận kia xem diễn.
17:41Thành công vô cùng.
17:42Lần này mình phải dạy cho lão ngô biết.
17:57Mẹ, sao con về rồi?
18:00Được, được, được.
18:02Mẹ lập tức gọi điện.
18:03Hôm nay không lên lớp nữa.
18:04Mẹ suy nghĩ một ngày.
18:06Không cần đâu.
18:06Con là về nghỉ ngơi thôi.
18:08Mẹ đi lên lớp đi.
18:09Vậy sao mà được?
18:10Mẹ phải ở cùng con.
18:12Con phải kể với mẹ.
18:15Không phải là Diệp Hưng, tên nhóc khốn kiếp đó sao?
18:17Nếu con không xả được cục tức này,
18:19mẹ sẽ gọi điện mắng đó.
18:21Con với anh ta là chuyện quá khứ rồi.
18:23Mẹ cứ để con y ngủ một giấc đi.
18:25Giờ con thực sự không có sức lực để nói chuyện đâu.
18:42Người tiếp theo, Âu Giai Minh.
18:48Có.
18:48Có.
19:01Quay lại rồi.
19:02Thế nào rồi?
19:03Mình thấy biểu cảm này của cậu là không ra gì à?
19:07Không được chỗ nào sao?
19:13Tiền lương không cao.
19:15Yêu cầu về lý lịch và kinh nghiệm lại rất cao.
19:19Không sao không sao.
19:20Ai lúc bắt đầu cũng đều bắt đầu được không có kinh nghiệm mà.
19:23Có phải không?
19:24Đúng, đúng, đúng.
19:26Cậu xem.
19:27Chỉ còn nhiều chỗ lắm, không lắm thì chạy một vòng.
19:29Thôi bỏ đi.
19:30Hôm nay ở đây thôi.
19:32Như hát thì tự giới thiệu bản thân.
19:33Mãi chẳng xong.
19:34Bắt mình nói chuyện với họ.
19:35Học mình đã không chịu nổi rồi.
19:36Giờ mình cũng coi như là hiểu.
19:38Thiên Hạ không có bữa cơm nào miễn phí.
19:41Chúng ta tìm chỗ nào đó ăn cơm đi.
19:43Được.
19:43Mình lấy túi.
19:45Đừng, đừng, đừng.
19:45Để mình.
19:46Nào, giữa dao.
19:48Được không?
19:49Cái này là sao vậy?
19:50Đi một chuyến Phượng Thành xong thành ra như vậy.
19:53Lúc tôi từ Úc về, máy bay gặp phải loạn lâu, bị đập eo một cái.
19:56Sau đó từ Phượng Thành về ngồi xe, ngồi rõ lâu, bị nặng hơn.
20:02Không phải chứ cái này là bị thương trên máy bay, thì không thể hẳn không phải bồi thường chứ.
20:06Trên máy bay tôi không ngồi ghế, không trách người ta được.
20:10Được, sống sót trở về là được rồi.
20:12Vậy như vậy đi.
20:13Mở chai sửa chúc mừng đi.
20:14Đừng, đừng, đừng, không xúc ruột.
20:17Tôi còn chưa quyết định có đi hay không nữa đây.
20:19Đừng chúc mừng rồi.
20:20Không phải đã tỉnh hết rồi sao?
20:23Sao lại công ty không cho à?
20:25Không phải bây giờ công ty, máy bay bị gặp loạn lưu này, Phó Cửa trưởng Anh phải chịu điều tra, tai nạn.
20:31Tôi sợ tôi nói ra một cái lại gây phiền phức cho người ta, ảnh hưởng đến tiền đồ người ta.
20:35Tiền đồ của người khác là tiền đồ.
20:37Tiền đồ của cậu không phải tiền đồ sao?
20:39Eo của cậu đã thành ra như vậy rồi, sao lấy máy bay được nữa?
20:41Phải đó cậu được Cửa trưởng nghĩa suốt.
20:42Cậu phải nghĩ đến kế sinh dai của mình đi chứ.
20:44Tôi thì đều là chuyện nhỏ, chỉ là cái quan trọng thì nhầm chỗ, chăm một chút là khỏi.
20:48Chứ mấy bay tôi gặp phải loạn lưu.
20:49Hôm đó đụng làm tôi hiểu ra, lúc đó tôi muốn nói tiêu hạm không muốn đi.
20:54Thì sao tôi lại muốn đi chứ?
20:56Cậu nói xem tôi đi rồi.
20:57Tôi không được uống, cà phê cực kỳ ngon ở đây nữa, cũng không gặp được mấy người với các cậu nữa, trong lòng có chút khó chịu.
21:03Cùng sống, vừa hay, nguyện dọng ngày trước chúng ta có thể thực hiện rồi, lên núi trồng rau, nuôi lợn, mở diện dưỡng lão.
21:09Lời nói của cậu có hơi thô.
21:13Nhưng mà vẫn khá là có nhân dị.
21:14Được, nhận được rồi. Nhưng mà tôi nói một điểm, tôi phải rút ra khỏi liên minh, trận tuyến này.
21:22Sao vậy?
21:23Lâm Tiểu Âu, gần đây độc thân rồi, tôi phải phát động tấn công rồi.
21:27Được chứ? Hai người sau này nuôi lợn, được không?
21:30Như vậy đi, mở chai rượu, coi như là rượu động viên tôi.
21:34Cổ rủ cho cậu.
21:35Đào, cả chai đó, đào cả chai.
21:44Ông về rồi, thế nào rồi? Nó thế nào rồi?
21:51Vẫn đang ngủ, ông rửa tay trước đi. Tôi đi gọi nó ăn cơm, đừng gọi nó nữa.
21:56Cho nó ngủ thêm đi.
22:00Ông nói xem, cô gái nhà chúng ta trái tim võ của nó, thật sự là bị đả kích.
22:05Thất tình còn chưa đỡ. Bà xong đã xa thải nó rồi chứ, rồi không xa thải nó.
22:13Tôi chỉ là cho nó nghỉ việc mấy ngày, để điều chỉnh cho tốt, là tự nó bảo không muốn làm nữa.
22:21Vậy để tôi đăng ký một chuyến du lịch, tôi đưa con gái đi du lịch, giải khuây.
22:26Mẹ, nhà có thuốc cảm không?
22:30Con dậy rồi sao?
22:32Ba.
22:32Có, có. Trong nhà có thuốc cảm 999.
22:37Bảo ba con đi lấy cho con đi. Được chứ?
22:41Mẹ đang nấu canh. Ăn cơm đi.
22:44Nào, có cần cô giúp mẹ không? Không cần, cô cứ ngồi đi. Xong gây đây thôi.
23:02Uống thuốc đúng giờ.
23:08Bước lượng thế nào thì sức khỏe cũng là quan trọng nhất.
23:10Con ăn từ từ thôi.
23:33Trong con mặt bài xanh xa hết cả rồi. Nhìn một phát là biết không đủ dinh dưỡng.
23:42Không phải là tốt sao? Con không cần giảm béo nữa. Con phải đỡ đến phòng thấy hình. Mệt lắm đó.
23:47Thôi con cứ chuyển về nhà ở đi, để mẹ bồi bổ cho con.
23:50Con bây giờ, ngay nào cũng bất cảnh Diệp Tử, cũng rất ngại đó.
23:56Mẹ hỏi con này, sao khi cô chia tay với Diệp Hưng, Diệp Tử có thái độ gì?
24:00Tất nhiên là cô ấy đứng dưới phía con rồi.
24:03Cũng đâu có liên quan tới cậu ấy.
24:05Bọn con vẫn là bạn tốt.
24:06Dù sao thì mẹ nhìn thế thì đau lòng.
24:09Con đó xem đứa trẻ như con, có cậu thả thế nào đi nữa.
24:13Như chia tay, cũng không phải chuyện nhỏ.
24:15Không thì sao con lại từ chức chứ? Con không phải là bị thất tình ảnh hưởng sao?
24:21Mẹ, ngày nào mẹ cũng nói, nói như vậy, con đâu có dám về nhà ở chứ.
24:25Hơn nữa, mấy năm nay con làm việc dứt dã như vậy, ba ngày nào cũng cho áp lực, con cũng chưa được nghỉ mấy ngày cho tử tế.
24:32Giờ thì vừa hay, có thể nghỉ ngơi thư giãn rồi.
24:38Liệu có phải vì con quá bạc mạng làm việc, nên dẫn đến mất mùa vị phụ nữ rồi không?
24:45Con đó xem tình cảm quan trọng hay là sự nghiệp quan trọng.
24:49Để ba nói, thì sự nghiệp mới là cái gốc an thân của một người.
24:54Nói cái gì vậy? Đây là con gái con mà, phải có chút tình cảm với nó chứ, đó mới là nơi trốn, tốt nhất đây gì.
25:01Mẹ à, chúng ta ăn bữa cơm cho ngon lành đi, có đúng không?
25:04Được, được, được, ăn cơm, ăn nhiều một chút.
25:07Ba
25:19Con phải xúc lại câu nói đó.
25:31Đời nói con không thích hợp làm giáo viên, thường xa từ góc độ hiệu trưởng.
25:36Ba thấy là một giáo viên, con vẫn khá là thích hợp.
25:40Ba cũng đã làm mười mấy năm giáo viên, ba biết sợ nghề này không dễ dàng gì.
25:44Từng phải chịu rất nhiều tuổi hổ, phải chịu bao nhiêu nỗ lực và mất mát, thậm chí còn bị tổn thương.
25:50Nhưng mà trong đó có vài lần, ba hận.
25:53Ngày hôm sau khi quýt từ chức không làm nữa, nhưng mà con thấy đó, không phải ba vẫn làm đến bây giờ sao?
26:04Con thừa nhận, tuy con đã từ chức, nhưng mà con vẫn thực sự thích nghề giáo, tiếp xúc với học sinh, rất đơn thuần, rất vui vẻ.
26:14Đúng vậy, nhưng mà con cảm thấy làm giáo viên như một ngọn đuốt, con phải chiếu sáng sinh mệnh của người khác, mang đến năng lượng cho họ.
26:21Nhưng mà bây giờ, bản thân mình cũng sắp tàn lửa rồi, còn lấy gì để chiếu sáng người khác nữa đây?
26:28Được rồi, ba cũng không miễn cưỡng con.
26:31Đợi con điều chỉnh một thời gian, nghỉ thông rồi đưa ra quyết định.
26:35Từ nhỏ đến lớn, bất luận con đi học, xin việc, đều luôn rất nỗ lực.
26:40Ba cũng chưa từng cho con sự giúp đỡ đặc biệt nào.
26:45Lần này, ba cho con chúc hành động thực tế.
26:48Con cầm cái thẻ này, bất luận con muốn đi đào tạo chuyên sâu, hay muốn đi du lịch giải tỏa, hay mua sắm gì đó.
26:57Tớm lại ba đều hy vọng con được vui.
27:05Cảm ơn ba.
27:06Lấy mật mã là ngày kỷ niệm kết hôn của ba và mẹ con.
27:15Không phải ba lấy kho bạc của mẹ con đó chứ.
27:18Không có.
27:19Đây là tiền tiết kiệm ba giấu mẹ con.
27:21Mấy năm để mua nhà riêng đó.
27:24Dũng dĩ muốn làm của hội môn cho con.
27:27Bây giờ thì bỏ đi, cứ cống hiến trước đã.
27:29Trong này có bao nhiêu tiền?
27:34Cô tự xem đi.
27:36Con phải muốn dùng 500 đồng để che mở mắt con chứ.
27:38Lúc này con mới cảm động suýt khóc.
27:40Con đùa như vậy.
27:44Cảm ơn ba.
27:45Vì gì?
28:05Hôm nay hiệu trưởng ông không làm khó cô chứ.
28:10Cô không đến mức làm khó.
28:11Ông ấy vẫn luôn làm việc rất công bằng.
28:13Cho tôi tạm nghĩ để điều chỉnh lại quyết định của mình.
28:16Xem đi hay ở.
28:19Xem tình hình của hai chúng ta giống nhau.
28:21Thì tôi cũng đứng ở ngã rẻ mưu sinh của cuộc đời.
28:23Tôi vẫn đang suy nghĩ có nên cho Tiêu Hàm cùng sang Út không?
28:27Cô là cô giáo nó, hiểu nó hơn tôi.
28:29Tôi muốn nghe ý kiến của cô.
28:32Bất luận thế nào, Tiêu Hàm cũng là học sinh của tôi.
28:35Được rồi.
28:37Vậy hay là như vậy được không?
28:38Hôm nào đó.
28:41Tôi ở gần nhà cô.
28:42Thì mời cô ăn cơm.
28:44Nghe ý kiến của cô, ăn cơm thì không cần đâu.
28:46Hay là như vậy đi.
28:48Bây giờ anh Hoa đây đi.
28:49Chúng ta điện nào đó, ngồi.
28:52Được, lát nữa gặp.
28:53Chẳng qua chị gặp mặt một lát với cái tình đáng ghét đâu thôi.
29:13Làm sao phải thay quần áo chứ?
29:14Tôi tìm cô là muốn để cô giúp tôi phân tích một chút.
29:30Tôi không phải nói muốn đi làm ở Út sao?
29:33Bên đó có thể kiếm được nhiều tiền.
29:34Nhưng mà tôi hỏi Tiêu Hàm nó lại không muốn đi.
29:36Tôi không hiểu nó thực sự không muốn đi hay là cô ý tức giận với tôi.
29:39Cô là cô giáo nó cũng hiểu.
29:41Cô phân tích giúp tôi một chút đi.
29:42Tại sao?
29:43Tiêu Hàm là đứa trẻ rất có chủ kiến.
29:45Cũng rất biết nặng nhẹ.
29:47Nếu như lần này nó kiên quyết phản đối,
29:49rất có thể thực lòng nó không muốn đi.
29:52Nhưng mà bên ngoài nó kiên cường.
29:54Thực ra nội tâm rất mềm yếu.
29:56Anh nghĩ xem, gần đây đã có biết bao nhiêu chuyện xảy đến với nó.
30:00Nó khó khăn lắm mới tìm được anh.
30:01Cuộc sống mới ổn định một chút.
30:03Thì anh lại đẩy nó đến một môi trường hoàn toàn xa lạ.
30:06Đối lại là anh, anh sẽ thế nào?
30:08Tôi thực sự vẫn chưa nghĩ đến điểm này.
30:10Điều quan trọng nhất bây giờ không phải là điều kiện kinh tế.
30:14Hãy suy nghĩ kỹ đi.
30:15Tôi không cần phải nghĩ nữa, tôi không đi nữa.
30:18Thật đó không cần nghĩ.
30:19Bên Úc đó chẳng có gì tốt, một đôi chim bậy lên tinh khắp nơi.
30:22Tôi sợ ở đó có thể bị bức điên mất.
30:24Tôi cũng nhìn ra được.
30:26Thực ra trong lòng của anh đã sớm đưa ra quyết định.
30:28Chỉ là không chắc chắn nên lựa chọn thế nào là tốt nhất với Tiêu Hàm.
30:32Cho nên anh mới mời giáo viên với tôi đến, để xác nhận một chút trong lòng sẽ thực tế hơn.
30:37Được đó chứ, không thể nào qua mắt được cô.
30:39Hai người có thể không đi Úc, nhưng mà Tiêu Hàm không thể không đi học.
30:43Sao anh có thể dung túng cho nó thui học được?
30:45Không không.
30:46Không cho nó thui học.
30:48Vậy là trường học dành cho học sinh quý tộc các người không đi cũng không sao.
30:51Cho dù tôi có cho nó đi học hay không.
30:53Về điểm này tôi có thể bảo đảm với cô hoàn toàn nhất trí.
30:56Vậy bao chóng cho nó quay lại đi.
30:58Cô không hiểu.
30:59Con người nó, theo tôi, không gặp khó khăn thì chưa dừng lại đâu.
31:02Cứ để nó phơi mặt ở ngoài đi.
31:04Khi nào thấy khổ quá rồi tự nhiên sẽ hoang hoảng quay lại đi học.
31:08Thì sao là vậy?
31:09Vậy anh cũng phải để ý một chút.
31:11Đừng để thằng bé chạy ở ngoài suốt như vậy.
31:12Cô yên tâm tôi rất tự tin về thằng bé.
31:14Không phải giờ cũng đang ở bên ngoài,
31:16cũng đang đứng ở giữa ngã tư mù mịt của đời người hay sao.
31:20Nếu cô cần, tôi có thể giúp cô lên kế hoạch.
31:22Không cần. Cảm ơn.
31:27Cậu, thật sự đừng nói.
31:31Tôi lo về cậu nữa.
31:32Sao cậu bức sức như vậy?
31:34Cậu sợ đàm phán với công ty.
31:36Cậu mất thể diện sao?
31:37Ngại à.
31:38Giờ không bức sức nữa rồi.
31:42Không đi nữa.
31:44Sao lại không đi nữa?
31:45Bữa sáng còn nói sẽ nghĩ lại mà.
31:46Sao tự nhiên lại nói như vậy?
31:50Dù sao cũng ở đây sống 40 năm rồi.
31:52Nó không có tình cảm cũng không phải.
31:53Nhưng không phải lúc cậu nói về chuyện tình cảm.
31:55Bây giờ đang là thời khắc quan trọng.
31:57Cậu phải biết nắm lấy cơ hội cậu hiểu không?
31:59Thật ra tôi,
32:01trước đây tôi luôn có tâm trạng là muốn đi khỏi thành phố này.
32:05Sau khi có tâm trạng đó,
32:07đột nhiên phát hiện ra mỗi chi tiết của thành phố này
32:10đều rất đáng yêu.
32:13Trước đây những chuyện tôi không chú ý tới,
32:15giờ lại nhìn thấy rất rõ ràng.
32:18Mỗi lần bay về đây,
32:19khi bay lượng trên bầu trời Thượng Hải,
32:22ánh đèn ở mỗi nơi,
32:24cảnh sát ở mỗi chỗ của nó
32:25đều thân thiết gắn bó đến như vậy.
32:28Tôi rất khó có thể tưởng tượng được
32:30việc sống ở thành phố khác.
32:32Liệu khi bay lượng ở trên bầu trời,
32:34cảm giác liệu có gắn bó được như vậy không?
32:36Cậu,
32:38tôi phát hiện ra bây giờ cậu không hợp
32:39là một phi công lắm.
32:41Cậu hợp là một nhà thơ.
32:45Suy nghĩ của tôi khác với của cậu.
32:47Tôi thấy người nhà ở đâu,
32:48thì đó chính là nơi đẹp nhất.
32:50Tôi mong rằng ở cạnh tôi,
32:52luôn có vợ và con kề bên.
32:54Như vậy ở đâu cũng với nhau.
32:56Giờ cậu đã là người có con rồi.
32:58Cậu phải suy nghĩ gì con chứ?
32:59Cái được, cái mất,
33:01cậu có thể tính toán được hết sao?
33:03Đúng.
33:03Con trai tôi không muốn đi.
33:12Đây là nguyên nhân chủ yếu sao?
33:14Trước đây tôi muốn cho thằng bé
33:16một điều kiện vật chất tốt hơn,
33:18nhưng mà tôi thấy
33:19một cuộc sống bình yên
33:20mới là quan trọng nhất.
33:22Hơn nữa tôi mà đi như vậy
33:23thì cũng không khí phách gì.
33:25Sao cậu lại nói
33:26như vậy là không khí phách?
33:27Cậu lại phi công,
33:28họ không cho cậu bay,
33:30không cho cậu thể hiện giá trị cuộc đời.
33:31Vậy cậu ở lại
33:32cậu không thấy khó chịu sao?
33:34Khó chịu chứ
33:34tôi đã đặt cãi nhau với họ rồi.
33:36Nhưng mà sau đó
33:37tôi cũng thấy
33:38thử ra tâm trạng của tôi
33:39có vấn đề.
33:40Hơn nữa, Suka
33:41hôm nay họ báo cho tôi
33:44để tôi bay lại rồi.
33:53Cậu
33:54tôi thấy cậu nói chuyện
33:55cũng khác rồi.
33:57Trở nên
33:57có lẽ là do cậu
33:59đã làm ba rồi
34:00cậu cũng hài hòa hơn,
34:01thoải mái hơn.
34:03Điều này rất được.
34:04Nhưng mà tôi thấy
34:05ở đây
34:07nói thế nào ấy gì?
34:10Ngương dở
34:11khó mà lành lại được
34:11đúng không?
34:13Cậu với công ty
34:13trước đây đã như vậy rồi.
34:15Giờ cho dù họ
34:16để cậu bay lại
34:16tôi cũng thấy chuyện này
34:17không ổn lắm.
34:20Tôi là đàn anh
34:21là bạn của cậu.
34:23Hơn nữa tôi là người ngoài cuộc
34:25tôi phải nhắc nhở cậu
34:26sau này có thể cậu sẽ
34:27không có cơ hội
34:29chọn lại nghề nghiệp nữa.
34:31Đây là lần
34:32chọn gì cuối cùng
34:33trong cuộc đời của cậu rồi.
34:35Cậu phải cẩn thận đó.
34:37Tuyệt đối
34:38đừng quyết định điều gì
34:39khiến mình phải hối hận.
34:40Hãy suy nghĩ cho kỹ vào.
34:44Lấy cái này thay rượu.
34:45Được rồi.
35:00Giờ bắt đầu tập luyện
35:01cuộc sống động lập rồi sao?
35:03Đương nhiên
35:04trái đất không có ai
35:05thì vẫn quay như thường thôi.
35:06Ba không ở bên con
35:08thì con cũng không thể chết đói được.
35:10Có chí khí.
35:11Con tự nấu phần của con đi.
35:13Ba vừa ăn rồi.
35:14Cho thêm ít rau vào đó.
35:17Chú ý tân bằng dinh dưỡng.
35:18Được rồi.
35:19Ba yên tâm.
35:20Hôm nay con đã ăn tạm mì vậy.
35:24Mấy ngày nữa thôi
35:25là con có thể tự nuôi sống mình
35:27cải thiện cuộc sống được rồi.
35:28Tìm việc thuận lợi lắm sao?
35:30Đương nhiên rồi.
35:33Rất nhiều công ty muốn có con đó.
35:36Chọn đã thấy khó khăn rồi.
35:37Ba biết không?
35:38Tối nay con phải nghiên cứu kỹ càng xem
35:40con phải chọn công ty nào trả lương cao.
35:42Khi đó con sẽ đến công ty đó làm việc.
35:44Ba sẽ chờ ngày đó.
36:03Này.
36:04Trước khi ba đi
36:05liệu có được ăn cơm
36:07con mời bằng lương của con không?
36:09Ba yên tâm đi
36:10để có coi thường con.
36:11Nhất định sẽ mời ba ăn cơm.
36:19Con thấy lưng ba không được khỏe.
36:20Mua thuốc cao trị thương cho ba.
36:22Nếu ba thực sự không bay được
36:23thì được có gắn gượng.
36:24Yên tâm con nuôi được ba.
36:25Mua thuốc cao trị thương cho ba.
36:40Alo, có chuyện gì vậy?
36:42Alo, Châu Châu.
36:43Mẹ gọi điện cho con.
36:44Sao con không nghe máy?
36:46Máy gọi điện cho ba sao?
36:48Vậy ba phải cảm ơn con.
36:50Trước khi mẹ có bao giờ gọi điện cho ba đâu.
36:51Ba nghe giọng mẹ con hơi bất thường.
36:54Con mau về nhà xem đi.
36:57Mẹ lên cơn đó là chuyện thường rồi.
36:59Ba.
37:01Hôm nay mẹ đến trường.
37:02Đứng trước cả lớp con.
37:03Khiến con mất hết thể diện.
37:04Ba có biết con khó chịu thế nào không?
37:07Có nỗi khổ gì?
37:09Thì tới đây kể cho ba nghe.
37:10Ba nghe hết được không?
37:12Bây giờ con lập tức về nhà.
37:14Ba quả thật là không tiện.
37:16Ba mà lộ diện.
37:17Chỉ sợ mẹ con thêm kích động.
37:21Mẹ.
37:42Mẹ.
37:48Mẹ.
37:51Mẹ.
37:53Mẹ à.
37:55Mẹ.
37:56Mẹ tỉnh lại đi mẹ.
37:58Mẹ sao vậy?
37:59Mẹ.
38:00Mẹ tỉnh lại đi.
38:01Mẹ.
38:06Con trai.
38:08Con trai à.
38:10Mẹ con đây con đây.
38:11Ba con vẫn không về.
38:13Mẹ tưởng con sẽ không về nữa.
38:16Mẹ không có đâu.
38:17Mẹ tưởng con không cần mẹ nữa.
38:19Mẹ tưởng mọi người đều không cần mẹ nữa.
38:21Con trai.
38:22Không sao đâu mẹ.
38:23Không sao.
38:23Con sẽ luôn ở đây mà.
38:24Có con ở đây.
38:27Mình đến bệnh viện đi.
38:30Đến bệnh viện làm gì?
38:32Mẹ không bị bệnh.
38:34Mẹ không có bị bệnh.
38:35Mẹ không bị bệnh.
38:36Đến bệnh viện làm gì?
38:37Mẹ thật sự rất yêu hai người.
38:39Mẹ yêu hai người như vậy.
38:40Có gì không đúng?
38:41Tại sao mẹ phải đến bệnh viện chứ?
38:42Mẹ không bị bệnh.
38:43Tại sao lại bắt mẹ đến bệnh viện?
38:45Mẹ à.
38:46Mẹ không bị bệnh.
38:47Mẹ không bị bệnh mà.
38:49Mẹ à.
38:49Mẹ nghe con nói.
38:50Mẹ nghe con nói này.
38:52Con không được rời xa mẹ.
38:53Con không đi.
38:54Không đi đâu hết.
38:55Mẹ à.
38:55Con không đi đâu hết.
38:56Mọi người đều rời xa mẹ rồi.
38:58Được rồi mẹ.
38:59Mẹ cũng hứa cho con.
38:59Sao lại không uống rượu nữa.
39:00Được không?
39:01Mẹ không bị bệnh.
39:02Được.
39:03Đúng rồi.
39:03Bây giờ ba con không thèm về.
39:05Mẹ không bị bệnh.
39:06Đúng đúng.
39:07Mẹ không bị bệnh.
39:07Mẹ không bị bệnh.
39:37Mẹ không bị bệnh.
39:38Mẹ không bị bệnh.
39:38Mẹ không bị bệnh.
39:39Mẹ không bị bệnh.
39:40Mẹ không bị bệnh.
39:42Mẹ không bị bệnh.
39:44Mẹ không bị bệnh đi đi.
39:45Mẹ không bị bệnh.
39:46Mẹ không bị bệnh.
39:47Mẹ không làm nữa.
39:48Đừng quậy nữa.
39:50Cậu còn không dậy là muộn giờ thật đó.
39:52Cậu phải biến đi thương thành công việc.
39:54Không đùa với cậu đâu.
39:56Mình từ chức rồi.
39:57Đã không cần phải như cậu vậy sớm bán mạng.
40:02Thật hay giả vậy?
40:04Bây giờ cậu vừa thức tình vừa thức nghiệp.
40:06Sao cậu vẫn cười ra được?
40:08Cậu không sao chứ.
40:08Cậu sao thật mà.
40:09Hay là mình cùng cậu đi dạo phố cho khoai khả?
40:11Dịp đại luật sư làm những câu chuyện được nghĩ phép.
40:14Cậu hãy cứ khổ sở đi làm việc đi.
40:18Mấy ngày này mẹ phải nghỉ ngơi cho khỏe.
40:20Bù hết tổn thức của mấy năm qua.
40:23Mất việc thì sẽ không có tiền.
40:25Không có tiền thì sẽ không chơi bời được.
40:27Lại đây.
40:30Ra kia lấy ví của mình qua đây.
40:33Sao muốn mình tội nghiệp cậu à?
40:36Mở ra đi.
40:37Một xu cũng không có.
40:40Nhưng mà có một tấm thẻ ba mình tài trợ.