Liên Khúc Khuya Nay Anh Đi Rồi | Quốc Vũ, Vũ Duy, Huỳnh Nhật Huy

  • 6 năm trước
Gió lạnh lạnh buồn ơi, Khuya nay anh đi rồi, Bao nhớ nhung xa vời, Ôi nói không nên lời, Để cạn niềm yêu mến anh. Phút gần gũi này thôi, Khuya nay anh đi rồi, Tay nắm tay không rời, Mắt ngắm xa chân trời, Mà lòng nghe nhớ thương hoài. Anh ơi chớ quên ngày mai, Đã có em chờ ai chung xây đẹp ý đời, Tương lai e ấp đôi môi, Yêu nhau ta thầm nói, Nụ cười trao duyên mới. Ước vọng để mà vui, Khuya nay anh đi rồi, Đem chí trai xây đời, Đem mến thương cho người, Người đợi chờ anh, Anh ơi.

Anh nói rằng: "Anh sẽ về thăm quê miền Trung", Dù năm tháng dài đường xa lạnh lùng. Dòng sông Hương còn trôi, Vừng trăng xưa còn soi, Sao không thấy anh về thăm anh ơi, Câu hát lời ca ước nguyện xưa, Nay còn đâu? Giờ anh núi rừng ngàn xa dãi dầu, Dù anh đi đường mây, Tình quê hương còn say, Anh nhớ về cho ấm lại ánh trăng thề. Em ơi, chiều nay rừng sương phủ, Quân hành đường còn xa ngàn hoa sim tím mênh mông. Hoa sim thầm nhắc anh duyên tình, Thương thương về bóng hình người em bên mái nhà tranh. Xin gắng chờ anh đến ngày mai chung lời ca, Rồi đây thắm lại tình xưa đậm đà. Người hôm nay còn đi, người mai kia còn đi, Nhưng sẽ về vui ấm lại ánh trăng thề. Người hôm nay còn đi, người mai kia còn đi, Nhưng sẽ về vui ấm lại ánh trăng thề.

Sau những lần gối mỏi, Tìm cuộc vui tàn từng đêm, Những lần hồn u mê, Dưới mắt giai nhân một đêm, Nay đã trôi theo ngày quên, Từ khi biết sống trọn cho đời lính. Tôi lớn dần, Lớn dần bởi tình yêu và hờn căm, Bởi lời buồn quê hương, Khóc chăng đến hơn mười năm, Nên trả vui cho người vui, Và trả mắt mắt dại đêm rã rời. Nặng vai ba lô khi chuyển quân, Qua áo sương lạnh đầy, Hơn một lần gian nan giữa giờ, Phố phường ngủ trọn mơ đêm dương gian, Mình đi khi nước đau chẳng thở than. Tôi muốn gửi những hình ảnh đời tôi và bọn tôi, Những người trẻ hôm nay, Đến những thương yêu hậu phương, Xin nhớ nhau như tình nhân, Tình nhân nhớ lúc người xa chưa về. Xin nhớ nhau như tình nhân, Tình nhân nhớ lúc người xa chưa về.

Được khuyến cáo