Bao năm qua rồi tình yêu nay chỉ là bóng tối Không gian mịt mù kỷ niệm còn thoáng mơ hồ Cố nhớ lại nhiều mắt nhạt nhòa lệ tôi rơi Hết rồi nửa vầng trăng khuyết Kỷ niệm giờ thành xa xôi Đã tàn một giấc mơ đời
Bao năm qua rồi người yêu tan dần vào dĩ vãng Nên con tim gầy chở đầy những kỷ niêm buồn Nếu có một lần chuyến đò chở người sang đây Xin đừng hận sầu chi nữa Ân tình tựa dòng sông trôi Thiên đàng xưa đã xa rồi
Tình nào đã quên Tình nào còn nhớ Tình nào xa xôi Tựa dòng sông trôi mang tình tan vỡ
Biết trôi về đâu Từ đêm hoang vu Thiên đàng đã mất Tôi nghe lệ rơi...
Bao năm qua rồi người yêu theo thuyền đời tách bến Trên sông đời buồn cung sầu trót dỡ dang rồi Nếu có một lần kỷ niệm trở về trong đêm Nhớ người một lần ghé bến Thiên đàng nào đã ra khơi Ôi tàn một giấc mơ đời.